Ngõ quê ngày xưa mây trắngNgười đi bịn rịn mắt chiềuDâm bụt đỏ rào ước hẹnMai về thắm lại lời yêu…
Bóng lẻ dài theo sân nắng
Ánh lên từng vạt muối tiêu
Màu nhớ cay cay mằn mặn
Tóc mai sợi dài sợi vắn
Vầng trăng đêm khuyết đêm tròn
Đợi mỏi người không về lại
Má hồng phai nhạt phấn son
Lá vẫn xanh màu lá non
Người đã ra người quá lứa
Rào hoa dâm bụt mỏi mòn
Ngun ngún lụi từng đóm lửa
Cứ ngỡ người xưa gõ cửa
Ngờ đâu chỉ gió thu về
Màu mây trắng như tình trắng
Mắt chiều dân dấn… Ngõ quê!