Mình dân quê Nhà lọt thỏm giữa bốn bề nắng gió Nên tuổi thơ của con Chỉ chơi đùa với con chuồn nâu chuồn đỏ Con châu chấu vươn chân nhảy múa Bên nền cỏ non xanh
Hững hờ nắng rụng
Con chơi một mình buồn
Nên kêu cha làm bạn
Đi bắt con chuồn, con châu chấu
Quẩn quanh nền cỏ quê
Cha chiều con thích chí cười tươi
Cứ hỏi: Cha ơi chừng nào cha nhỏ lại
Để chơi với con trong mỗi buổi chiều?
Tôi giật mình réo gọi ngày thơ
Nhưng năm tháng đã qua
Theo mùa xa hun hút
Con ơi! Tuổi thơ của cha đã trôi đi mất
Chỉ còn lại đây con chuồn nâu chuồn đỏ
Và con châu chấu bên chiều
Để cha bắt con chơi.